Thứ Ba, 31 tháng 1, 2012

THẢ DIỀU

THẢ DIỀU

Mượn trò chơi thuở nhỏ,
Thả khát vọng lên trời.
Buộc sợi dây nối đất,
Cánh diều cứ chơi vơi.

Cơn gió nào lả lơi
Chao nghiêng con diều nhỏ.
Ôi hay, trời nổi gió
Dây đứt, diều ta rơi.

Ta đâu còn bé dại,
Đâm ra nghĩ vẩn vơ.
Cuộc đời như cuốn vở
Lật hoài chẳng hết trang.

Một mình ta lang thang
Giữa vùng đồi lộng gió
Cuộn dây diều ta thả
Nối đất trời vu vơ…
                   Từ Dạ Linh

Thứ Hai, 23 tháng 1, 2012

THƠ CHO NGÀY CUỐI NĂM

THƠ CHO NGÀY CUỐI NĂM

Dọn đi những gì bụi bặm
Lau sạch những cái loằng ngoằng
Sếp xếp mọi thứ ngăn nắp
Đón mừng một mùa Xuân sang!

Cả năm vòng quay tất bật
Rảnh rang một ngày cuối Đông
Chỉ còn vài khắc Xuân đến
Xoắn tay ta dọn dẹp nhà.

Trên tường hai cuốn lịch treo
Bên này là tờ lịch cuối
Phía kia một lock lịch đầy
Thoáng nhìn chợt mỉm môi cười...

Ngoài kia đầy trời nắng ấm
Ngoài kia rộn rịp phố xá
Lại qua trao đổi bán mua
Dòng đời cứ thế cuộn trôi.

Chỉ còn vài khắc Xuân đến
Dọn dẹp nhà cửa tinh tươm
Ngơi tay vài phút đếm ngược
Nhành mai trước cửa trổ bông.

Ngày mai có điều gì mới
Mai vàng nảy lộc đong đưa
Hương thơm gởi vào gió thoảng
Sắc hoà màu nắng dâng Xuân!

Đón chào một mùa Xuân mới
Nỗi niềm rạo rực riêng chung
Thơ phú vài câu qua quýt
Thay mồi nhắm rượu ta say.

                           Từ Dạ Linh

Thứ Sáu, 13 tháng 1, 2012

CHO NGÀY ĐẦU NĂM

CHO NGÀY ĐẦU NĂM

Phía bên này là những ngày đang mới,
Những tinh khôi mong đợi rỡ ràng.
Chẳng đếm được những phúc phần tươi mới,
Ngạt ngào hoa phơi phới sắc trời Xuân...

Thôi thế nhé, tạm biệt em ngày cũ
Khép lại thôi, chuỗi ký ức xếp vào ngăn.
Ngăn buồn, ngăn vui, ngăn bâng khuâng dĩ vãng
Lộng lẫy ngăn luyến ái nụ cười xinh.

Thôi thế nhé, chia tay tháng ngày cũ
Dấu thời gian vó ngựa lại lưu hồi.
Điểm bắt đầu vòng quay năm tháng,
Phía trời xa ngong ngóng những mùa xa.

Kìa phố xá thêm những lần rộn rịp
Những đường hoa, những ánh mắt nụ cười.
Em ngang phố nở hoa xuân lung liếng
Ta mơ thành cánh bướm giữa đài hoa.

Phía bên này là những ngày đang mới
Lại một mùa mong đợi rỡ ràng Xuân.
                               Từ Dạ Linh

Thứ Sáu, 6 tháng 1, 2012

QUAN HỌ LÝ LƠI

QUAN HỌ LÝ LƠI

Ơ này đôi mắt lá răm
Têm trầu cánh phượng
Trăm năm hỡi người?
Lung liếng
Em nhẽm môi cười
Gieo câu quan họ
Lý lơi đợi chờ.

Tròng trành chi những câu thơ
Nét thanh tao
Dấu ngải bùa
Ai trao.
Trầu têm hồng ửng má đào
Em đừng mời nữa
Anh nào dám say.

Du Xuân lòng đã ngất ngây
Ngấm câu quan họ
Anh đây nỏ về.
Vô tình vướng phải bùa mê
Ngày Xuân ước một lời thề
Được chăng?
                   Từ Dạ Linh

Thứ Năm, 15 tháng 12, 2011

NHỮNG Ô CỬA CUỘC ĐỜI

NHỮNG Ô CỬA CUỘC ĐỜI

Ô cửa đời mở ra ngập tràn ánh sáng
Những hoa văn lấp lánh, những đường viền.
Những ô cửa mở ra không có gì bí mật
Bí mật cuộc đời đâu dễ để người xem…

Những ô cửa ở đằng sau ô cửa
Mở toang ra gió giật, gió lùa
Những sự thật ở đằng sau sự thật
Bao đớn đau, man trá khôn lường.

Những ô cửa mở ra ngập tràn ánh sáng
Sau những chói lòa hiện hữu những vùng đen.
Những điểm mù mắt thường chẳng nhìn thấy
Áp tai vào nghe réo gọi lương tri.

Những ô cửa mở ra ngập tràn ánh sáng
Những thiên đàng, địa ngục rủ rê ngươi.
Đã bước chân vào thế giới người ngợm
Lối rẽ nào tùy chọn ở nhân tâm.

Ô cửa nào mở ra, ô cửa nào khép lại
Kịch đã hạ màn cười khóc có hề chi.
                                   Từ Dạ Linh

Thứ Tư, 14 tháng 12, 2011

NGẢI BÙA LANG THANG

NGẢI BÙA LANG THANG

Đem chi gió thả vào chùa
Đem chi bóng nước để lùa trăng nghiêng.
Dòng đời mải miết
Lênh đênh
Lục bình trôi
Lắm thác ghềnh can qua.

Nụ cười lắng đọng nét hoa
Bình yên réo gọi
Mặn mà cho ai?
Vô tình nhấp chén hương say
Liêng biêng mắt biếc
Mày ngài liếc ngang.

Tôi làm ngọn gió đi hoang
Rong chơi muôn nẻo
Ghé ngang cửa thiền.
Nam mô nhật tụng cầu duyên
Tìm trong ký ức mắt huyền thuở xưa.

Lang thang cơn gió vào chùa
Lang thang tôi trúng ngải bùa
Em gieo.
                            Từ Dạ Linh

Thứ Ba, 6 tháng 12, 2011

CHÊNH VÊNH

CHÊNH VÊNH

Chênh vênh chênh vênh
Bấu víu vào đâu/một trời đầy gió.
Bấu víu vào đâu/một chùm mây rã.

Chênh vênh chênh vênh
Biển đầy sóng cả/thuyền nan đong đưa
Cột buồm đã gãy/biển trời chênh vênh.

Chênh vênh chênh vênh
Trời chiều tắt nắng/ ngập giữa rừng đời/mênh mông chi xứ
Cánh chim cô độc/trôi về nơi đâu.

Chênh vênh chênh vênh
Củi ướt/ gió táp/đầy trời cơn mưa
Một tay nhóm lửa/lạnh giá vào trong
Lửa ơi lửa ơi/tắt lịm mất rồi.

Chênh vênh chênh vênh
Nụ cười toả nắng/giấc mơ hoa hồng
Giật mình tỉnh dậy/mất rồi vầng dương.
Ta giờ níu kéo/một trời chênh vênh.
Ta giờ ngồi hát/gọi hồn chênh vênh.
                                      Từ Dạ Linh