Thứ Hai, 29 tháng 11, 2010

BÀI THƠ TRÙM CHĂN

BÀI THƠ TRÙM CHĂN

Những bài thơ cứ ru mòn ký ức,
Cứ nhớ nhung mộng ảo vời xa.
Chuyện áo cơm chuyện cuộc đời rất thực,
Sao ta còn dan díu chốn không tên…

Có phải chăng cuộc đời hết điều nghĩ,
Nỗi giá băng đã lạnh buốt con tim.
Ta cô độc trên đường đời lầm lũi,
Mặt trời xa, mặt trời bỗng xa vời.

Sao không đốt tâm can bầu máu nóng,
Hiến dâng đời nhiệt huyết chẳng hề vơi?
Ta nhỏ bé, tay giơ lên chới với
Mà nỗi đời trĩu nặng cứ trêu ngươi.

Trời trở lạnh
Thôi ta trùm chăn ấm,
Tiếng cuộc đời gió rét thổi u u.
Làm sao mơ giấc mơ đầy ánh sáng,
Mặt trời lên sưởi ấm những tâm hồn.

                                     Từ Dạ Linh 

Chủ Nhật, 28 tháng 11, 2010

VIẾT CHO THÁNG MƯỜI HAI

VIẾT CHO THÁNG MƯỜI HAI

Tháng Mười hai dấu ngày trôi đủng đỉnh,
Đêm rình rang bỏ lửng câu hò.
Em vô tâm đi về không hẹn ước,
Gieo ánh nhìn con mắt liếc
Anh đau.

Tháng Mười hai như tàu vào bến,
Cứ xập xình
Người đợi cuối sân ga.
Được hay mất cũng về nơi bến đỗ,
Khép một vòng bươn chải
Những ì xèo.

Tháng Mười hai đến đi không hẹn trước,
Ta lang bang nơi cuối bãi đầu ghềnh;
Lòng chật ních chứa những miền ký ức,
Em yêu ơi!
Xuân hơn hớn bông đùa.

Tháng Mười hai như con tàu vào bến,
Khép một vòng quay
Non nước đón chào Xuân.
                                      Từ Dạ Linh

Thứ Bảy, 27 tháng 11, 2010

VIẾT CHO BUỔI SÁNG CUỐI TUẦN

VIẾT CHO BUỔI SÁNG CUỐI TUẦN


Sáng nay thấy lòng chênh vênh,
Cà phê nhấn nha tường tý,
Mùi vị như chẳng ra gì.
Câu chuyện không đầu không đũa.

Sáng nay thấy mình trống trơn,
Sự đời qua lời bạn kể,
Dã tâm sao lẩn khuất khắp nơi.
Nghĩ mình lạc lỏng khôn cùng.

Đôi khi cần chút chênh vênh,
Để hiểu thêm nghĩa cuộc đời.
Bận tâm với chuyện nhân thế,
Ta còn hiện hữu người ơi.

Xin được một lời cảm tạ,
Thế gian còn chứa một ta.
                              Từ Dạ Linh