Thứ Hai, 28 tháng 11, 2011

GIÃI BÀY CÙNG ĐẤT NƯỚC

GIÃI BÀY CÙNG ĐẤT NƯỚC

Đất nước tôi cái gì cũng sợ,
Bước ra đường lẩm nhẩm sợ nói sai.
Muốn phát biểu hãy ghi vào giấy
Đắn đo nhiều, khi nói lắm người chê:
Bạn nói đúng nhưng còn thiếu phương pháp
Lời thẳng ngay hiệu quả chẳng là bao(?).
Nhiều khi ngồi nghĩ quanh nghĩ quẩn
Chẳng lẽ mình phải nói dối mới được sao?

Đất nước tôi cái gì cũng sợ,
Bước ra đường hỗn loạn chuyện giao thông.
Những đâm chém, những giành giật vô lối
Chuyện bán mua, đạo đức trốn biệt tăm.
Vào cơ quan hãy ngước nhìn thủ trưởng
Xem mặt ông hôm ấy buồn hay vui.
Lựa lời nói, lựa điều anh tâng bốc
Đường thênh thang rộng mở, lợi lộc nhiều.
Chuyện quốc kế, chuyện dân sinh gác lại
Đừng tham mưu công việc, lắm nhiễu nhương.
“Anh chỉ thích làm tiền thôi chú ạ
Có gái đẹp càng rôm rả những cuộc vui.
Đời người ngắn sao không chơi thoả thích
Sẵn tiền chùa, ta đốt có hề chi?”.
Thật đáng ghét mấy thằng hay vặn vẹo
Chuyện đúng sai, sai đúng là của ông.
Ai bảo chúng rỗi hơi, lắm chuyện
Ông tính rồi chúng thoát dễ gì đâu!

Đất nước tôi cái gì cũng định giá
Giá leo thang tái mặt những con dân.
Mớ rau, con cá cứ dần teo tóp
Tiền học tiền trường hạt lúa bõ bèn chi.
Nhiều quan lớn lo tiền đô mất giá
Rượu ngoại tăng, phá hỏng lắm cuộc vui.
“Lương bình quân trên bảy triệu, thương quá
Lính anh nghèo(?), dân túng bấn có hề chi”.
Vật giá lên nên ông tái cơ cấu
Giá ghế ngồi quan chức cũng phải tăng.
Đừng bàn bạc chuyện năng lực em nhé,
Đạo đức ư? Ông cũng đếch cần.
Các em ạ, ngày xưa ông mua ghế
Giá sinh lời giờ phải cấp số nhân.
Thiên hạ nhũng bảo ông đây đừng nhiễu
Có mà điên- những đứa dở hơi, gàn.

Đất nước tôi cái gì cũng biết sợ
Muốn yên thân lựa chọn lời nói vàng.
Đời ấm no ca vang, xin đừng ngại
(Bụng cồn cào, chuyện nhỏ có là gì!)
Cán bộ tốt, vì dân, rất giỏi
(Đứa thối mồm, phản động nói lung tung)
Đừng nghĩ bậy xem ra tự diễn biến
Vững lập trường đất nước nở hoa hồng.

Đất nước tôi thật lắm điều đáng sợ
Nói với năng không khéo vạ từ mồm.
Tôi đã biết và tin lời cha ông dạy
(Nhưng cũng đành có lỗi với tiền nhân)
“Con hơn cha...” câu nói ấy xưa lắm
Những nén bạc đâm toạc bao tờ giấy!?
Kẻ côn đồ đi giảng điều Thánh nhân.
Bao nhiễu nhương đời thường nhan nhản
Làm kẻ ngay không khéo bật gốc đời!
Kẻ nắm cân lại giật dây công lý
Lắm trò ma đòn đẩy lối con buôn.
Tay bạn trắng, nhúng chàm- người ta ép
Chữ nghĩa nhân, miệng lưỡi lắm điêu ngoa.
Sự thật đời mở miệng cười nhếch mép:
Chỉ cần muốn ông đội mũ cho ngay.
Thằng phản động, hay là phường quấy rối(?)
Đứa chẳng ra gì, năng lực thuộc hạng tồi(?)
Nguy hiểm hơn biến nó thành kẻ địch(!)
Diễn biến hoà bình, mọi người nhớ đề phòng!

Đất nước tôi thật lắm điều đáng sợ,
Tận sâu trong lòng tôi vẫn yêu nước tôi.
“Ôi Tổ quốc nếu cần ta chết
Cho mỗi căn nhà ngọn núi con sông”[1]
Ôi đất nước dáng thuyền trước sóng cả
Vẫn vững vàng, Người hỡi tiến lên!
                                 Từ Dạ Linh  


[1] Thơ Chế Lan Viên

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét